Saturday, June 20, 2015

Não bộ học tiếng Anh như thế nào


Bạn không hiểu vì sao mình đã học thuộc ngữ pháp, từ mới nhưng chỉ nhớ tạm thời và quên ngay sau đó. Nguyên nhân xuất phát từ việc bạn chưa hiểu và tận dụng quy tắc học ngôn ngữ của não bộ.

Đôi khi, người học tiếng Anh lo lắng vì những bài học của họ chứa quá nhiều thông tin, từ các quy tắc ngữ pháp, đến từ vựng mới hay cụm từ mới.
Việc thuộc những thông tin về tiếng Anh là tốt. Nhưng việc nói và nghe tiếng Anh lặp đi lặp lại chính là cách thức hiệu quả hơn nhiều để bạn sử dụng được tiếng Anh. Lý do là não của bạn không phải là một chiếc container lớn và bạn không thể cải thiện trình độ tiếng Anh bằng cách rót càng nhiều thông tin vào đó càng tốt.
nao-bo-1-4387-1434768148.jpg
Não bộ không học tiếng Anh bằng cách bạn càng rót nhiều thông tin vào thì càng giỏi.
Thay vào đó, bạn hãy tưởng tượng, não của mình gồm hai ngăn riêng biệt khi học tiếng Anh.
nao-bo-2-3733-1434768148.jpg
Một phần của não bộ - ngăn thứ nhất chứa thông tin, còn gọi là phần kiến thức. Phần còn lại - ngăn thứ hai điều khiển những thứ bạn có thể làm được như vẽ một bức tranh, lái một chiếc xe hay nói một ngôn ngữ. Đây gọi là phần thể hiện.
Khi bạn học một thông tin mới trong tiếng Anh, nó sẽ đi vào ngăn Knowledge - Kiến thức. Kiến thức có thể tăng lên, nhưng điều này không nhất thiết tương đồng với việc khả năng tiếng Anh - phần thể hiện của bạn tốt lên.
nao-bo-3-7114-1434768149.jpg
Để ngăn thể hiện đầy lên, chỉ có cách bạn phải tăng cường trải nghiệm
Bạn trau dồi kiến thức về tiếng Anh thông qua việc học trong sách và nghe giáo viên dạy. Nhưng cách để cải thiện phần thể hiện  lại là thông qua nghe, nói, đọc, viết. Hay nói cách khác, phần thể hiện được trau dồi thông qua việc thực hành. Bạn dùng những kiến thức đã học được vào những ngữ cảnh cụ thể.
Ví dụ, khi bạn thường xuyên nghe tiếng Anh một cách tự nhiên, bạn sẽ bắt chước được những mẫu câu mà bạn nghe một cách vô thức, ngay cả khi bạn không thể hiểu nghĩa của những câu này là gì. Hay khi bạn dùng những từ mới học được vào việc nói tiếng Anh, bạn sẽ có thói quen dùng chúng một cách tự nhiên. Dần dần, các từ ngữ được xuất hiện và nói ra một cách tự động.
Nói như trên không có nghĩa rằng việc chăm chỉ thu nhặt kiến thức không quan trọng. Khi bạn tập trung cao độ trong việc thu nhặt kiến thức, tiếng Anh của bạn vẫn có thể được cải thiện.
Tuy nhiên, sự cải thiện này mang tính tạm thời. Khi bạn ngừng tập trung, bạn sẽ quay lại những thói quen cũ của mình.
Do đó, điểm mấu chốt là phải xem thông tin như một công cụ. Học tiếng Anh và ghi nhớ từng chút quy tắc một. Sau đó, bạn luyện tập với những thông tin đã thu thập được cho đến khi chúng trở thành một phần tự nhiên trong não bộ. Khi đó, những ngôn ngữ tiếng Anh mà bạn đã học được sẽ hoàn toàn thuộc về bạn.

(nguồn VN Express)

Sunday, June 7, 2015

Kon Tum - ngày trước mùa mưa - Ngày đầu tiên (1)

Lúc nhỏ em thông báo có chuyến đi từ thiện ở Kon Tum, mang quà bánh, đồ ăn lên tặng cho bà con ở Kon Tum là tui nhận lời liền. Một phần là vì tui chưa đi Kon Tum bao giờ, nhất là đi tới mấy bản làng ở xa là tui khóai hà. Một phần là vì đây là cơ hội để tui vừa đi chơi vừa có cơ hội giúp đỡ người khác.

Khi tui nhận đựơc thông báo thời gian xe chạy thì chỉ còn có 1 ngày để chuẩn bị . Nói 1 ngày cho xôm tụ chớ thật ra chỉ còn có 1 đêm để chuẩn bị đồ đạc vì chiều ngày hôm sau là tui phải có mặt ở bến xe trước giờ khởi hành.
Cái tính tui là toàn để nứoc wa hông rùi mới nhảy nên nhìu khi hay wên cái này cái kia. Rút kinh nghiệm từ những chuyến đi trứơc, lần nào cũng mang cả đống đồ, vác theo nặng mún chết  mà cuối cùng xài hông hết. Lần này tui quyết định tham khảo con bé em những thứ cần mang lên Kon Tum để cho nhẹ ba lô. Nó khuyên tui không nên mang theo quần ngắn để ngủ buổi tối vì có thể bị lạnh  (lên tới đó mới biết món này buổi tối là cực kỳ cần thiết), và vào nhà thờ mà mang quần ngắn thì không nên. Áo khoác thì nó cho mượn cái áo lông ngỗng của nó (ui nghe sao có mùi Mị Châu ở đây quá), thêm 1 cái khăn choàng phòng hờ khi trời lạnh vì bây giờ ở Kon Tum đã bắt đầu mùa mưa. Quần áo thì chỉ nên mang 2 bộ vì tui chỉ ngủ ở đó có 1 đêm. Tui mang thêm 1 cái mền nhỏ phòng hờ người ta không đủ chăn cho mình. Thêm 1 cái khăn & dầu tắm nhỏ là OK. Sau nhiều lần đi du lịch bụi không ra bụi mà sang cũng chẳng ra sang tui nhận ra 1 điều là nên tự trang bị cho mình những thứ cần thiết vì chả ai có nghĩa vụ phải cung cấp cho bạn những thứ bạn cần cả.

Chiều hôm đó, tui xin sếp cho về sớm để kịp lên xe. Cũng hên là về sớm mới phát hiện là mém chút quên 1 thứ quan trọng. Lúc tới bến xe tui ngơ ngác không biết là nhóm đi chung với mình gồm những ai. Hên sao 1 ngừơi trong đoàn nhìn thấy tui ngu ngu nên gọi thử. Nhờ vậy mới kịp lên xe. 
Do đi vội wá nên tui chưa kịp ăn uống gì hết, lên xe rùi tui mới thấy rầu . Hên sao chị cùng đoàn đi chung có mua bánh chuối chiên ở 1 trạm dừng (cái này phải cám ơn chị lắm lắm) cho mỗi người 1 cái.  Cái bánh này đã cứu mạng tui cho đến khi đến chỗ ăn cơm. (Lên xe kị nhất là để bụng đói và uống nhìu nứơc. 2 cái này mà kết hợp là còn đi sớm hơn nữa. nó giúp bạn dễ ói và giúp tình trạng say xe của bạn nặng thêm.)

Tụi tui lên tới bến xe Kon Tum thì cũng đã 6h sáng. Trong thời gian chờ lấy đồ dứơi gầm xe, tui mới biết trong đòan có 1 anh chàng Hàn Quốc, ảnh cho biết là lúc gặp tui ở bến xe ảnh đã mún làm wen nhưng thấy ngại nên hok dám ( sau này mới biết là ảnh làm wen là vì thấy cái túi của tui có mấy chữ bằng tiếng Hàn - trời ạ, làm tui tưởng bở) 

Khi tới nhà 1 mạnh thường quân, cả nhóm chỉ kịp đánh răng và tắm sơ rùi chạy đi ăn sáng. Theo lịch trình thì các bạn nam sẽ phụ dọn nhà Chuối, còn các bạn nữ sẽ đi chợ để mua đồ về chuẩn bị sẵn mai mang vào làng nấu cho các em nhỏ. Không hiểu sao đến phút cuối thì tụi tui không cần phải dọn nhà chuối và đi chợ nữa, chỉ cần gọi 1 cú điện thoại là người ta đem đến tận nơi. còn tụi tui được free 1 ngày để đi khám phá Kontum.




Vài dòng tâm sự

Tôi đã thực hiện nhiều chuyến đi về những vùng đất khác nhau ở Việt Nam. Càng đi mới thấy có rất nhiều điều mới lạ mà tôi chưa từng biết tới ở ngay chính đất nước mà tôi đang sống.

Những cảm giác, những kinh nghiệm mà tôi trải qua trên từng chặng đường dù không nhiều nhưng cũng giúp tôi phần nào biết nhiều hơn.

Nơi đây sẽ là vùng đất để tôi lưu giữ lại những kí ức về các chuyến đi của bản thân, Nơi là những khi tôi buồn nó sẽ là nguồn động lực cho tôi :)